Editor: Quỳnh Anh 💕
Chỉ chừng hai phút sau, mấy người mà Lương Nhiên vừa cứu đưa lên xe đều lần lượt thiệt mạng.
Da thịt họ hầu như toàn thân tiếp xúc trực tiếp với lớp băng tinh, khí lạnh ăn mòn từng tấc da tấc thịt, tốc độ nhanh đến mức người đứng nhìn chưa kịp xót thương đã phải lặng lẽ cúi đầu, kiên nhẫn nhặt từng mảnh băng vỡ lẫn xác thịt còn sót lại.
Lương Nhiên đưa mắt nhìn ra ngoài cửa kính xe. Lửa vẫn còn cháy ngùn ngụt. Lũ dị chủng đứng quanh bị sức nóng bức đến mức không dám tới gần. Cách đoàn xe tuy còn xa, nhưng ngọn lửa sớm muộn rồi cũng sẽ tắt. Giờ chính là lúc thích hợp nhất để rời đi.
Cô khẽ nhắm mắt lại. Lát sau mở mắt ra, Lương Nhiên hạ giọng nói với Tùy Nguyệt Sinh:
“Đi thôi.”
Nghe tiếng cô, Tùy Nguyệt Sinh lập tức đóng sập cửa xe, không ngoảnh lại nhìn đám người đã nằm xuống ngoài kia, chỉ lặng lẽ lái xe lao lên triền núi. Sương khói đã tan bớt, cảnh tượng ban nãy cũng hiện rõ trước mắt các xe còn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT