Editor: Quỳnh Anh 💕
___________________________
Giọng điệu của Tùy Nguyệt Sinh rất bình thản, như thể đang kể về chuyện của người khác chứ không phải chính mình đã trải qua.
“Lúc đầu, bọn chúng… dùng từ gì nhỉ… ‘dạy dỗ’ anh tôi.”
“Tôi chỉ có thể đứng trong lồng sắt mà nhìn, không xem cũng không được. Nếu không chịu nhìn, sẽ bị đánh, bị ép phải mở mắt. Không chỉ có anh tôi, còn có những đứa trẻ khác, trai có gái có. Đứa lớn nhất chừng mười một, mười hai tuổi, đứa nhỏ nhất chỉ sáu, bảy. Có những đứa bị đánh đến mức không còn biết phản kháng, cười hướng ra ngoài lồng sắt mà hứa hẹn, nói rằng chỉ cần được ăn no, chúng sẽ ngoan ngoãn nhảy múa mỗi ngày, sẽ không về nhà nữa.”
“Lồng sắt có một con dị chủng đã chết, bị treo lên như vật trang trí. Tôi thừa dịp bọn chúng không để ý, lén lấy gai trên người nó rạch mặt mình, sợ da liền lại quá nhanh, tôi còn cố tình rạch thật sâu. Bọn chúng nhìn thấy, liền cầm gậy đánh tôi.”
“Hồi đó tôi quá ngu, đáng lẽ nên rạch nhẹ một chút, để vết thương nhanh lành. Như thế bọn chúng sẽ phát hiện gien của tôi rất cao, sẽ điều tra ra cha mẹ tôi, rồi sẽ nhận ra mẹ tôi lợi hại đến mức nào, sẽ sợ đến mức thả cả hai đứa tôi ra. Nhưng cũng có khi, làm thế chỉ càng chết nhanh hơn. Chúng sẽ giết tôi diệt khẩu rồi vứt xác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT