Sợ đánh thức cháu gái, Miêu Thúy Hoa vẫn đè thấp thanh âm, Nhưng cái biểu cảm hung thần ác sát kia, cũng đủ khiến mấy đứa nhỏ hoang mang nuốt nước bọt.
"Chuyện gì xảy ra, nói đi."
Bà Miêu để cho mấy nhóc xếp hàng đứng ở trong phòng, bắt chúng kể ra chuyện trên trên núi.
Cố Hướng Văn thoáng ngẩng đầu nhìn bà nội một cái, sau đó lại vội vàng cúi xuống.
"Ta dặn mấy đứa không được mang An An đến mấy chỗ nguy hiểm rồi, mấy đứa còn học ở đâu cái thói đánh trống lảng với ta. Lần này may mà vận khí tốt, lần sau thì sao hả? Nếu An An thật sự xảy ra chuyện gì, mấy đứa định giải thích thế nào."
Miêu Thúy Hoa rất đau lòng, bà cảm thấy cách dạy cháu của mình rất tốt. Tại sao chúng nó không quản tốt chuyện của mình là được, đi lo chuyện bao đồng làm gì nữa.
Gặp phải tình huống như vậy, mấy đứa nhỏ không nhanh chóng mang theo An An chạy xuống núi đi, vậy mà lại ném An An ném cho Lệ Ni Nhi, sau đó tự mình chạy về liều mạng với con lợn rừng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT