Thì ra người được truyền lời cũng bị dọa một trận, nhất là những người trong thôn biết con cái nhà mình lên núi. Nhìn thấy con em nhà mình bình an vô sự, mấy người lên núi sớm nhất đã khiêng con lợn rừng xuống rồi làm thịt, vui vẻ ăn mừng như đón tết.
"Không có gì đáng ngại, chỉ là sốt nhẹ mà thôi, có lẽ là bị lợn rừng dọa sợ, lúc nào về lấy khăn mặt ngâm nước giếng lạnh rồi đắp lên. Sau đó tắm rửa cho nó cẩn thận để hạ sốt, để cho con bé ngủ một giấc là được."
Chỗ trạm y tế của bác sĩ Vương cũng nghe được chút tin tức, dù sao trạm y tế này cũng ở ngay đầu thôn, cách đồng ruộng cũng không xa. Tất cả thanh niên cường tráng đều nhốn nháo chạy lên núi, ông ta không muốn biết cũng khó.
"Chỉ thế thôi sao?" Miêu Thúy Hoa nghi ngờ nhìn bác sĩ Vương một cái, ông ta rốt cuộc có biết chữa không. Không cần uống thuốc, chỉ dùng nước lạnh lau người sao có thể khỏi bệnh. Nếu không vẫn là nên đi vào trong trấn một chuyến đi, để cho bác sĩ trong trấn khám bà mới yên tâm.
Sự không tin tưởng của Miêu Thúy Hoa hiện hết lên trên gương mặt, khiến bác sĩ Vương có chút chán nản.
Cố An An nhìn qua trông gương mặt đỏ bừng thật, nhưng thực tế nhiệt độ thân thể không có cao như vậy. Trông thì dọa người vậy thôi, chứ thực chất không có gì đáng ngại.
Trẻ con trong thôn bị dọa đến thất hồn lạc phách cũng là là chuyện thường xảy ra, dù sao chúng nó cũng chạy chơi tán loạn khắp nơi, không cẩn thận làm ra việc tự dọa chính mình cũng chẳng có gì lạ. .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT