Không biết do đánh mệt mỏi hay bà ta đã nghĩ thông suốt mà sau một lúc cũng dừng lại. Cuối cùng Cố Kiến Quân cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, ông cau mày, nằm rất lâu mà không ngủ được.
Tình hình nhà chú hai Cố Kiến Đảng đã tốt hơn nhiều. Lúc chạng vạng tối, Cố Kiến Đảng tan làm rồi mượn xe lừa của ông cậu đến bệnh viện huyện đón vợ và con gái về nhà. Dọc đường đi, ông cũng không nhắc đến chuyện lương thực trước mặt con gái, mà chờ về đến nhà rồi mới nói chuyện với vợ.
Cố Lệ được sinh ra trong thành phố. Lúc cô ra đời, các các sở hạ tầng đã được hoàn thiện, dù là nông thôn cũng tươm tất. Sao mà chịu được tình cảnh nông thôn những năm 1950.
Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, Cố Lệ vẫn bị căn nhà gạch đất đá cũ nát này làm giật mình kêu lên. Cô nhìn mấy chỗ mấp mô trên mặt đất, trong sân có hai con gà nuôi thả. Này là lúc chia lương thực theo số lượng nhân khẩu, nhà Cố Kiến Quân có năm người nên được chia hai con. Đây là gà thả vườn, mấy bãi phân trong sân cũng không ai quét dọn, đâu đâu cũng có một mùi hương khó ngửi. Cố Lệ nhìn mà muốn nôn ra.
Đây chính là nơi cô sẽ sống sao? Trong nhất thời Cố Lệ có hơi muốn bỏ cuộc. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trước khi cải cách mở cửa, cô sẽ sống trong cái nhà cũ rách nát này mấy chục năm. Cô sẽ chịu nổi sao?
Đả kích mà Cố Lệ phải nhận cũng không chỉ có bấy nhiêu. Cô phải ở chung phòng với hai người chị. Chăn và đệm giường xám xịt như rau muối chua, phát ra một mùi hương kỳ lạ.
Cô chỉ hận không thể bị ngất thêm lần nữa để khi tỉnh lại được xuyên đến một nơi khác. Lần này cô sẽ cầu xin thần cho mình xuyên không đến thời cổ đại làm một thiên kim tiểu thử mười ngón tay không chạm nước. Nếu được làm công chúa thì càng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT