"Vợ của các con cũng có lòng tốt, nhưng nhà mẹ vợ cũng chưa chết đói đã vội vàng đưa lương thực qua, mấy đứa nhỏ trong nhà không lo không quản, một đứa thì bỏ đói con, một đứa thì đuổi con qua nhà của mẹ.
Mẹ nói một câu khó nghe, nhà cũng đã chia rồi, không có lý nào hai vợ chồng già này đã không cần các con hiếu kính, mà các con còn muốn bám lấy hai cái thân già này nữa."
Câu nói này của Miêu Thúy Hoa khiến Cố Kiến Quân đỏ hết cả mặt, cũng hiểu rõ mục đích hôm qua mẹ đến thăm.
"Em trai con cũng nói rồi, bây giờ có không ít huyện thành đang thiếu thốn lương thực, đến lúc đó, lương thực có phát xuống hay không cũng không biết.
Nếu như vậy, tiền trợ cấp của cha các con, và tiền lương của em trai cũng có thể bị ảnh hưởng.
Khẩu phần ăn này, sẽ phải dựa vào số lương thực có trong nhà, các con bây giờ sống phung phí, sau này không có chuyện đến nhà của mẹ vay lương thực đâu.
Nhà em trai con cũng còn ba đứa nhỏ cần phải ăn cơm, nó không dám cược vào cái thời tiết chết tiệt này, mẹ cũng không dám cược. Hơn nữa, các con làm anh trai, cũng không thể nhìn chằm chằm vào đồ của em trai mình đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT