"Chị mau ăn đi, cái bánh này có mỡ heo và bột mì, rất thơm rất giòn đó."
Cố Hướng Quốc không quên chị Cố Hồng ở phía sau, vui vẻ nói với cô bé, vừa nói vừa nhanh chóng ăn miếng bánh nướng ở trong miệng. Nhưng một lúc nhét không được hết, bị nghẹn đến mắt trợn trắng. Cứ như vậy, vẫn không quên lấy thêm mấy cái bánh, tiện tay nhét một cái cho Cố Hồng.
Cố Hồng cầm miếng bánh nướng mà em trai đưa qua, cũng không khách sáo ngồi xuống cái ghế bên cạnh mà ăn.
"Quốc Tử, Hồng Ni Nhi, sao hai cháu lại chạy đến đây ăn cơm vậy, mẹ của các cháu đâu?" Miêu Thúy Hoa cau mày, hỏi cháu trai và cháu gái đang ăn như hổ đói.
"Mẹ và cha cháu đi đến nhà của ông bà ngoại rồi, hôm nay để chúng cháu ở nhà ông bà nội ăn cơm." Cố Hướng Quốc mơ hồ nói, trong miệng đầy bánh, còn không quên gắp thêm ít rau.
Cha mẹ cậu nói rồi, số lương thực này là của ông bà nội, cũng chính là của cậu, bảo cậu cứ ra sức mà ăn, đừng có để cho mấy tiểu tạp chủng của nhà chú ba hưởng lợi. Còn có một đứa không biết lai lịch ở đâu ở trong nhà ăn uống miễn phí kia nữa, đi qua nghe ngóng lai lịch của nó một chút.
Bây giờ Cố Hướng Quốc đang kiên quyết thực hiện theo lời nói của mẹ cậu ta, ra sức nhét bánh vào miệng.
Mới phân lương thực được năm sáu ngày, trừ ngày phân lương thực đầu tiên, thì trong nhà ăn cơm khô trộn, sau đó thì liên tục ăn bánh ngô, trong bánh ngô còn kẹp không ít rau dại, bánh ngô đó ăn vào vừa nghẹn cổ vừa chát. Lúc chưa ăn cơm tập thể thì còn ăn được, giờ thấy đồ ngon thế này Cố Hướng Quốc đã sớm thèm ăn rồi, làm sao còn nhịn được.
"Đi nhà ông bà ngoại của cháu rồi?" Không phải lễ tết thì đi về nhà mẹ để làm gì, còn dẫn theo chồng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT