Vương Mai nói như súng máy, căn bản không cho Cố Kiến Nghiệp và Cố Nhã Cầm cơ hội nói chuyện. Vừa dứt lời bà ta vội co chân chạy đi mất cứ như sợ Cố Kiến Nghiệp nói lời từ chối.
Bà ta cũng tính toán thật hay. Nếu là một người da mặt mỏng hoặc dễ chịu chỉ sợ đã theo ý bà ta đưa Cố Hồng đến trường học sau đó sắp xếp thỏa đáng tất cả mọi thứ cho cô ta.
Nhưng Cố Kiến Nghiệp không hề có hai tính cách này. Tất nhiên là ông hào phóng với người trong nhà, nhưng với người ngoài như Cố Hồng thì ông vừa hẹp hòi keo kiệt lại vừa khôn khéo.
Đừng tưởng rằng Cố Kiến Nghiệp không nhìn ra dự định của Vương Mai. Xem ra bà ta vốn dĩ không có ý định trả tiền, không muốn bỏ tiền ra.
Mấy năm nay khẩu phần lương thực của Cố Kiến Quân đều mang về nhà em trai. Tiền kiếm được ông cũng tự mình để dành. Dù hai người chưa ly hôn nhưng cuộc hôn nhân này cũng chỉ còn trên danh nghĩa.
Trước kia Cố Tú có sẹo trên đầu, nhưng nhờ thuốc bôi Cố An An cho nên đã gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Nhưng dù như vậy thì Cố Kiến Quân vẫn cảm thấy áy náy trong lòng.
Trước khi Cố Tú xuất giá, bác cả như ông đã cho năm mươi đồng. Nên biết rằng, lúc này chú bác có hào phóng đến mấy cũng chỉ cho năm đồng, mười đồng đã được xem là nhiều. Cố Kiến Quân ra tay hào phóng như vậy đã làm cho người trong thôn tắc lưỡi, càng làm cho Vương Mai tức muốn xỉu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT