Ngoại trừ Cố Hồng và Cố Lệ, còn có hai người trẻ cùng thôn, người nhà họ nghe nói nhà họ Cố muốn lên thủ đô nên đã mang bánh gato đến để xin cho con mình đi theo. Cũng không cần phiền phức chỉ cần trông coi chúng trên đường đi một chút là được.
Nghe nói mấy ngày nay sắp đến ngày đến đăng ký, nên vừa đến nhà ga đã có mấy học sinh đến trước để nghênh đón tân sinh viên. Đều là thanh niên mười mấy hai mươi tuổi, cũng đã được đi học đàng hoàng nên cũng không sợ xảy ra chuyện gì.
Thật sự không phải do những người lớn kia không quan tâm mà là do không phải gia đình nào cũng có tiền như nhà họ Cố.
Đầu năm nay việc di chuyển đi lại tốn rất nhiều tiền, một tấm vé xe lửa từ nội thành đi thủ đô cần một tệ tám.
Lúc này, đoàn người còn chưa hiểu rõ về thế giới bên ngoài mà chỉ nghe được mấy tin tức trên huyện âm thầm truyền về. Họ biết sinh viên rất quý giá, học phí hoàn toàn được miễn phí, mỗi tháng còn được phụ cấp tiền ăn. Còn rốt cuộc được bao nhiêu tiền thì cũng không rõ ràng lắm.
Vé xe một tệ tám này chỉ dành cho vé xe lửa, con chưa tính tiền đi giao thông công cộng và tiền ăn sau đó, tiền ở nhà nghỉ. Xem như một gia đình chỉ để một người đi theo rồi về thì ước chừng cũng tốn trên dưới ba mươi tệ. Chớ xem thường số tiền kia, đối với nông dân chỉ biết vùi đầu dưới ruộng mà nói quanh năm suốt tháng bọn họ đều không có nguồn thu nhập nào khác.
Cả một nhà nếu có để dành được tiền thì cũng được bốn đến năm mươi tệ. Đây là dưới điều kiện thôn Tiểu Phong thu hoạch được mùa, lãnh đạo không cắt xén, Nếu đổi một địa phương khác đất đai cằn cỗi, đừng nói để dành tiền mà ngược lại quanh năm suốt tháng còn thiếu tiền của đội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play