Cố Hướng Vũ cảm thấy hôm nay mình là người oan uổng nhất, đầu tiên là bị anh hai đánh một trận, sau đó lại bị anh em tốt đạp một cước, anh rốt cuộc đã trêu chọc ai?
"Anh Vũ Tử." Lâm Nguyệt Lượng xấu hổ đứng bên cạnh anh, muốn giúp anh xách chút đồ.
"Không cần đâu, để anh."
Cố Hướng Vũ trong nháy mắt cảm thấy mình được chữa lành, đỏ mặt trầm giọng trả lời, nha đầu này sao lại làm nũng với anh, gọi ngọt như vậy, là định giở trò lưu manh hay sao?
Có điều, anh rất thích.
Chỗ đóng quân của mấy người Tiêu Tòng Diễn cách nội thành một đoạn, từ nhà ga lên xe, trên đường đưa vợ chồng Triệu Bác Ngạn đến đại học Tây Giao, lúc đến nơi ước chừng cũng đã trôi qua ba giờ đồng hồ.
Quân khu tương đối lạc hậu, có điều trong quân đội cái gì cũng có, người thân của những quân nhân phải tự nấu nướng ở nhà, bên cạnh có một thôn nhỏ, mỗi ngày đều có thôn dân mang rau dưa trái cây tự trồng đến bên ngoài quân khu bày sạp buôn bán, thỉnh thoảng còn có cả gà cả vịt. Việc này đã được nhà nước cho phép, sẽ không bị coi là "cắt đuôi chủ nghĩa tư bản".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play