Đây là lần đầu tiên Cố An An đi tàu trong thời đại này, điều kiện của gia đình họ Cố rất tốt, nên tất nhiên là sẽ không để bản thân chịu khổ.
Ngoài ra, mấy người Cố An An cũng đã đi làm mấy năm rồi, trong tay đều có chút tiền, tất nhiên sẽ không chọn mua vé đứng hay vé ngồi. Đi tới Kiềm Tây phải ngủ qua đêm trên tàu, nếu mua vé ngồi hoặc vé đứng thì khiến người ta chịu không nổi.
Triệu Bác Ngạn mua hai vé giường dưới, hai vé giường giữa còn có một vé giường trên. Trong một căn phòng nhỏ tổng cộng có sáu cái giường, còn có giường trên bên trái, đây là giường của một người phụ nữ trung niên.
Giường dưới chắc chắn là dành cho Cố Tú cùng con của cô, còn có một chiếc là Cố An An và Lâm Nguyệt Lượng định ngủ cùng nhau, dù sao bọn họ cũng không mập nên cho dù ngủ chung cũng không cảm thấy chật.
Về phần Triệu Bác Ngạn và Cố Hướng Văn, họ đương nhiên ngủ ở giường giữa, còn giường phía trên bên phải, họ dùng để đặt một số gói đồ và hành lý.
Diện tích của toa tàu không lớn, bọn họ lại mang theo không ít quà quê, nếu đặt dưới sàn, sợ là ngay cả chỗ đứng cũng không có. Cố Hướng Văn lấy giấy báo trải một lớp lót lên giường trên rồi đặt tất cả hành lý lên đó.
"Mọi người đi Kiềm Tây thăm người thân à ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT