"Chít -" Sức chịu đựng tâm lý của Sa Khôn cũng khá tốt, sau khi nghe tiếng chim nói liền đạp phanh gấp, rất nhanh liền ý thức được có lẽ Tiêu Tòng Diễn đã nuôi một con vẹt biết nói, mặc dù năng lực nói của con vẹt này có chút khác với những con chim bình thường.
Ông hít một hơi thật sâu, tiếp tục lái xe, bởi vì lúc nãy bị con chim thu hút sự chú ý, nên ông không chú ý đến Hắc Bàn và Hắc Nữu chui ra từ từ dưới miếng đệm hoa của chiếc hộp và chạy vào trong chiếc túi đeo chéo của Cố An An.
Thực ra Tiêu Tòng Diễn cũng không ngại việc quang minh chính đại mang theo Hắc Bàn và Hắc Nữu về nhà, chỉ là Cố An An còn muốn làm một chuyện lớn, nên đã từ chối lời đề nghị vì người bình thường không thích chuột, đem Hắc Bàn và Hắc Nữu giấu đi.
"Thủ trưởng, ngài xem ai đến đây."
Sa Khôn cười giúp Cố Kiến Nghiệp cầm đồ, lúc đi vào phòng, nhìn thấy người nhà họ Thẩm ngồi ở ghế sofa trong phòng khách, sắc mặt u ám.
"Diễn Diễn."
Tiêu Văn Trung ở trong mắt của Miêu Thúy Hoa, chính là một ông già hồ đồ, nếu như ông cụ tàn nhẫn hơn, cắt đứt hoàn toàn với đứa con trai đã làm chuyện tồi tệ kia, chuyên tâm nuôi cháu mình, thì làm gì có chuyện xảy ra như bây giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT