Một người mặc quân trang màu xanh, tuổi tác khoảng bốn mươi, trên mặt có một vết sẹo, trượt từ sống mũi xuống dưới mắt, dài khoảng ba bốn centimet, hình như vết sẹo có cũng đã lâu, nó có màu đỏ sậm, khiến ông trông có phần hung dữ.
"Chú Khôn."
Mặc dù tướng mạo có hơi khủng bố, nhưng ánh mắt của Tiêu Tòng Diễn lại rất thoải mái khi nhìn người đến, nhìn như thể là người quen.
"Thủ trưởng bảo chú đến đón cháu về nhà."
Sa Khôn nhìn thấy Tiêu Tòng Diễn rời đi nửa năm, đã cao lớn và tráng kiện hơn, thần sắc ở giữa lông mày cũng khai sáng hơn trước lúc cậu rời đi, không khỏi có chút hài lòng, ánh mắt nhìn người nhà họ Cố cũng dịu dàng hơn nhiều.
Vốn ban đầu thủ trưởng kế hoạch đưa Tiêu Tòng Diễn về vùng nông thôn hẻo lánh, ông cũng có chút không hài lòng. Ở một nơi như vậy có thể học được gì chứ, cho dù ông cụ tín nhiệm đồng đội cũ của mình, nhưng mà gia đình của đồng đội cũ mà ông cụ tin tưởng thì sao, cũng đáng tin như vậy không, ai biết bọn họ có đối tốt với Tòng Diễn hay không.
Bây giờ xem ra, là ông lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi, người nhà họ chăm sóc cho Tòng Diễn rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT