Bây giờ còn đang ở trên xe nên Cố An An không thể lấy bao kim khâu ra. Phải biết rằng dù hiện tại đang trên đường lớn nhưng nó cũng không vuông vức rộng rãi như ở đời sau.
Ở thời đại này việc xây dựng rất kém cỏi. Xe tải chỉ cần chạy tốc độ cao một chút thì chắc chắn sẽ bị xóc nảy không chịu nổi. Nếu bây giờ Cố An An lấy ra bao kim khâu của mình thì chắc chắn mười đầu ngón tay của mình sẽ bị đâm hết.
Buổi tối đến nhà nghỉ, nhờ bốn mươi đồng tiền thưởng kia nên kinh phí của nhóm người lại trở nên dư dả. Cơm tối cũng không cần tiết kiệm, đám người ăn no căng bụng rồi mới ung dung tản bộ từ quán cơm về.
Cố An An tìm bao kim khâu trong bọc hành lý nhỏ của mình rồi chạy lên giường dùng cái chìa khóa đeo trên cổ mở ổ khóa bằng đồng ra.
"Thật sự muốn dùng miếng vải này làm chăn trải giường sao?"
Miếng vải Cố An An đang lấy ra là miếng vải đệm nằm trên cùng. Cô dùng đầu ngón tay nhéo nhéo, có lẽ là trước kia nó được dùng để đựng đồ trang sức có giá trị nên dường như bên trong là lớp bông, sờ lên rất êm tay, còn có chút độ dày.
Tuy nhiên, dù không phải vải đệm lót trang sức thì chắc là miếng vải này cũng đã được dùng nhiều năm rồi. Sợi vải có hơi xơ, nhìn qua có vẻ không còn chắc chắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play