Một bữa cơm như thế tốn hết một cân hai lạng lương thực, năm lạng thịt và bốn tệ ba xu. Hiện tại một người bình thường làm việc chính thức một tháng cũng chỉ được hai mươi sáu tệ, ba mươi cân lương thực, có hộ khẩu thành phố thì được chia một cân thịt. Một bữa cơm này của bọn họ đã tốn hết năm sáu ngày thu nhập của công nhân bình thường.
Cố An An tính toán chi tiêu của bọn họ hôm nay thì thấy hơi đau ví. Khi khi thấy cha và chú Cố không có biểu cảm gì, còn nói mai lại dẫn bọn họ đi ăn thì trong nhất thời cô có hơi không đoán được thu nhập của gia đình mình rốt cuộc là bao nhiêu.
Cơm nước xong xuôi, nhóm người cũng không lập tức trở lại nhà nghỉ mà quyết định đi bộ tiêu cơm một chút, sẵn tiện xem huyện Kỳ Hoa có đặc sản gì mua về không.
"Chúng ta thật may mắn. Tôi đã nghe ngóng được sáng mai ở trấn Bạc Bình huyện Kỳ Hoa sẽ có một hội chợ lớn. Đến lúc đó người dân ở lân cận đều sẽ mang đồ ở nhà đến buôn bán. Có lẽ ở đó sẽ có loại tương sốt mà chúng ta muốn mua."
Dư Khôn Thành biến mất một lát rồi mang về cho Cố Kiến Nghiệp một tin tốt.
Cái gọi là hội chợ thật ra là nơi chuyên cung cấp chỗ cho nông dân trao đổi hàng hóa. Vì mỗi năm người nông dân chỉ có thể được chia phiếu vải, gần như không có cách nào lấy được các loại phiếu bánh kẹo, phiếu dầu hay các loại phiếu công nghiệp khác. Một khi trong nhà muốn mua các loại đồ vật này thì không có cách nào, mà hội chợ được tạo nên chính là để giải quyết chuyện này.
Bây giờ về cơ bản thì hội chợ được tổ chức nửa tháng một lần. Nơi tổ chức đã được chính phủ sắp xếp tốt. Mỗi khi đến thời gian họp chợ thì nông dân ở lân cận đều mang đồ vật nhà mình muốn trao đổi qua, có lương thực, bông chờ thu hoạch, vải nhà tự dệt thủ công, hoặc giày tự đóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play