Thực ra chuột có thể lớn hơn Cố An An vài tuổi, nhưng người bình thường đều nghĩ, tuổi thọ của chuột không dài, gọi Cố An An là chị là chuyện bình thường.
Đối với việc còn chưa lên tiếng đã bị ép nhận nuôi hai con chuột này, Cố Kiến Nghiệp trong lòng rất bất mãn.
"Chi chít!" Hắc Bàn lăn đến mệt, thở hồng hộc ghé vào cạnh bàn, vừa hay dừng ở trước mặt Cố Nhã Cầm.
Nhìn dáng vẻ con gái trêu chọc con chuột kia hình như rất thú vị, Cố Nhã Cầm cũng có chút dao động. Chỉ là lá gan của bà không lớn, sợ chuột cắn người, phải tự động viên một lúc lâu, mới sợ hãi vươn tay tiến sát vào, dáng vẻ cực kỳ đề phòng, chỉ cần Hắc Bàn có hành động gì, bà sẽ rút tay về ngay lập tức.
Hắc Bàn hạ quyết tâm muốn gia nhập nhà họ Cố, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này, bèn ngoan ngoãn đứng im cho Cố Nhã Cầm sờ. Sờ lên cảm giác rất mềm mại, da lông trơn nhẵn.
Một cái, hai cái, ba cái, Cố Nhã Cầm sờ đến nghiện, thấy Hắc Bàn không phản kháng, lá gan cũng lớn hơn một chút, ôm Hắc Bàn lên, đặt ở trong lòng bàn tay. Bà gãi gãi bụng nhỏ của chuột, lại nắm chặt móng vuốt nhỏ của nó. Hắc Bàn ai đến cũng không từ chối, luôn phối hợp rất tốt với mọi loại tư thế.
Cố Nhã Cầm lớn bằng tuổi này, đây là lần đầu tiên cảm thấy chuột đáng yêu như vậy. Đặc biệt là con chuột trước mắt này, mập mạp, chóp mũi đo đỏ, hai lỗ tai tròn vo, cũng chỉ bé bằng nửa bàn tay của bà, khi vuốt ve nó còn lấy đầu cọ vào ngón tay bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play