Quả nhiên, báo thù làm cho cơ thể và tinh thần của chim rất sảng khoái.
"Nhớ lấy, mặc dù là bao ăn bao ở, nhưng chim vẫn là chủ, là chủ hiểu chưa?" Chim Thúy Hoa dáng vẻ kiêu ngạo, từ trên cao nhìn xuống kẻ địch của mình.
Cố Kiến Nghiệp không thèm để ý đến con chim ngốc này, vuốt vuốt lại tóc, cẩn thận nghe bà lão nói. Còn con chim kia, sớm muộn gì ông cũng nhổ hết lông trên người nó.
"Đúng vậy, Thúy Hoa và Như Hoa sao có thể tính là thú cứng chứ. Thú cưng cũng phải lông xù xù giống như mèo hay chó gì đó, như vậy mới đáng yêu." Bà lão nhấp một ngụm trà, bình tĩnh nói.
"Nuôi chó sao, cháu muốn nuôi một con chó thật lớn, phải thật uy phong, như vậy trông mới ngầu."
Cố Hướng Vũ tích cực cho ý kiến, ánh mắt Tiêu Tòng Diễn bên cạnh cũng có chút sáng lên. Cậu từng thấy chó nghiệp vụ ở trong quân khu, dáng vẻ ngầu đét kia, không có một người đàn ông nào là không thích.
Đúng vậy, Tiêu Tòng Diễn cho rằng mình đã là đàn ông, mặc dù hiện tại cậu mới chín tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT