Vương Tam có chút tiếc nuối, sao chuyện tốt gì cũng rơi lên đầu Miêu Thiết Ngưu. Nếu Miêu Thúy Hoa là em gái của Vương Tam hắn thì thật tốt biết bao. Trong lòng hắn nói thầm vài câu, có điều nhớ tới dáng vẻ chua ngoa của Miêu Thúy Hoa hằng ngày, hắn lại cảm thấy nổi hết da gà.
Được lên báo là tốt, nhưng đáng tiếc, hắn không có tốt tính như Miêu Thiết Ngưu. Nếu Miêu Thúy Hoa thật sự là em gái hắn, sợ là hắn đã bị tức chết trước khi lên làm đại đội trưởng rồi.
"Còn có thể làm sao nữa, chịu đựng thôi. Miêu Thiết Ngưu kia đã có tuổi rồi, còn có thể giữ chức đội trưởng này bao lâu nữa chứ. Chúng ta cứ đợi thôi, xem ai kiên nhẫn hơn."
Triệu Thanh Sơn và Vương Tam đi phía sau mọi người, ông ta cũng không có niềm tin đối đầu chính diện với Miêu Thiết Ngưu nữa. Ưu thế duy nhất của ông ta chính là nhỏ hơn Miêu Thiết Ngưu hai mươi tuổi. Ông ta tin chắc, chờ ngày Miêu Thiết Ngưu tuổi già không làm việc được nữa, chức đại đội trưởng này ngoài ông ta ra thì ai có thể ngồi.
Tự an ủi trong lòng như vậy, nhưng không biết vì sao, ông ta vẫn cảm thấy có chút chua xót.
"Em gái, Kiến Quân nói báo đưa tin rồi, cho anh xem một chút nào."
Miêu Thiết Ngưu xoa xoa tay đi vào. Trong nhà chính của nhà họ Cố có khá nhiều người, mấy anh em của Cố Bảo Điền cũng tới, còn có mấy đứa cháu trai và cháu gái đã lấy chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT