Nhưng Miêu Thúy Hoa làm việc rất có quy tắc, tuyệt đối không vi phạm. Bà tiếp tế lương thực nhiều lắm là bảo đảm bọn họ không chết đói, tuyệt đối sẽ không dư thừa để tránh việc hai đứa con dâu kia nảy sinh ý nghĩ xấu.
"Cảm ơn bà nội."
Nhìn thấy trong rổ của mình có năm cái bánh bột ngô nóng hổi mới ra lò, trên mặt Cố Lệ cuối cùng cũng có ý cười. Cô rất thích đến nhà chú ba tặng đồ vì chắc chắn sẽ không trở về tay không.
Coi như cô cũng biết rõ về hai người cha mẹ của mình. Một người lạnh lùng ích kỷ chỉ biết bản thân mình, một người nhát gan nhu nhược, lại trọng nam khinh nữ. Cô và hai người chị chỉ là rau cải trồng sau nhà.
Trong mấy năm khó khăn nhất kia, lúc trong nhà ăn không đủ no, người mẹ của cơ thể này còn muốn cắt xén khẩu phần lương thực của mấy chị em để mang qua nhà ngoại nuôi mấy người anh em họ.
Có lúc Cố Lệ muốn mở đầu của mẹ mình ra xem rốt cuộc bên trong là não hay là bột nhão.
Nếu người bà nội khắc nghiệt này không qua xem thì chỉ sợ cô và hai chị đều đã chết đói. Dù có ký ức hai kiếp, nhưng lại bị giới hạn trong cơ thể nhỏ bé này, căn bản không làm được gì chứ đừng nói đến chuyện đối đầu với hai người lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT