Ngoài ra còn có một loại thực phẩm thay thế tinh chế, ví dụ như "thịt nhân tạo", cái này khác với những thực phẩm thay thế bình thường, có giá trị dinh dưỡng cao hơn, yêu cầu sản xuất cũng kỹ lưỡng hơn, vậy nên số lượng rất ít, hàng tháng chưa chắc Cố Kiến Nghiệp được chia phần những món đó.
Tình hình này mãi đến năm 61 mới thuyên giảm, những lô lương thực cứu tế được nhập về trong nước, ngay lập tức được gửi về các thành phố thị trấn, tất cả những công nhân sau nhiều năm cuối cùng cũng nhận được gạo mới, bột mì ngay trong tháng đó, Cố Kiến Nghiệp cũng không ngoại lệ.
Ở vùng quê bọn họ không phải là nơi bị hạn hán nghiêm trọng nhất, vậy nên lần cứu tế lương thực này không được gửi đến đây, nhưng may mắn có đủ lượng lương thực cứu tế, nên số lượng lương thực lãnh đạo yêu cầu nông thôn nộp lên cũng giảm bớt, nên nông dân cũng bớt đi gánh nặng.
Thôn Tiểu Phong là thôn giữ lại lô lương thực đó sớm nhất. Trong vài năm này người chết đói rất nhiều, thôn đối diện thôn Tiểu Phong có đến hơn ba mươi người bị chết đói.
Đường Cường đã sớm bị xuống đài, phó đội trưởng lúc đó lên thay thế vị trí của ông ta, có điều cũng chẳng ích gì, ăn còn không được no thì ai mà có tinh thần lên làm chính trị, họ đều muốn tiết kiệm chút sức lực, để bản thân không bị chết đói nhanh như vậy.
Nhà họ Cố là người trữ lương thực sớm nhất, những năm này đều không bị đói, chỉ là ở trong hoàn cảnh này muốn cho gia đình mình không bị nổi bật, thì ngoài bọn trẻ ra, bọn họ cũng cố ý giảm bớt lượng thức ăn của mỗi bữa cơm, đảm bảo trạng thái ăn không no, nhưng cũng không đói chết được.
Người lớn trong nhà cũng đều gầy đi, cho dù là bọn trẻ cũng không dám cho ăn nhiều. Từ đó người ở bên ngoài nhìn vào, cũng chỉ nghĩ là nhà họ nhường phần cơm cho bọn trẻ ăn, sẽ không quá nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT