Ngày đi săn đã đến, bộ đội vũ trang đúng hẹn đưa súng cùng đạn dược tới, còn phái thêm mười lăm thanh niên cường tráng đến giúp. Vừa nhìn đã biết họ đều từ trong quân đội ra, thần thái đúng là rất khác biệt.
Hiện tại cả nước đều thiếu lương thực, bộ đội chính là gốc rễ cho sự an toàn của cả nước, cấp trên đương nhiên sẽ không bạc đãi họ, nhưng đãi ngộ nhất định kém đi rất nhiều so với trước. Ăn chỉ đủ no, nhưng đồng thời còn phải tiếp nhận huấn luyện cao độ như lúc trước, nói thật ra bọn họ đều không chịu nổi.
Nghe nói người dân muốn lên núi đánh lợn rừng, lãnh đạo trong quân đội vừa nghe liền nở nụ cười, cuối cùng đã biết cách gia tăng dinh dưỡng cho bộ đội.
Lần này phái đi đều người thiện xạ trong đội. Họ nghĩ nếu không giết được nhiều lợn, thì đến lúc chia thịt sẽ được ít, nhét không đủ kẽ răng. Nếu không phải sợ gây ra động tĩnh quá lớn, lãnh đạo khéo đã cử cả đội lên núi giết lợn rồi.
Nhìn một đám quân nhân lợi hại kia, những người đàn bà lúc trước ngăn cản chồng mình lên núi cũng bắt đầu hối hận.
Có những quân nhân này ở phía trước ngăn cản, người dân còn cần làm gì nữa đâu, đi cùng lên núi cũng chỉ đứng xem rồi vác thịt về thôi. Chỉ là hiện tại hối hận cũng không kịp nữa.
Miêu Thúy Hoa cũng ai oán nhìn. Bà đi tìm anh trai để ông khuyên nhủ Bảo Điền, đừng để cho ông ấy lên núi. Anh trai bà còn cười thần bí không đồng ý, thậm chí còn khuyên bà để cho mấy đứa Kiến Nghiệp lên núi. Thì ra ông ta đã sớm biết chuyện này, vậy mà không nhắc nhở bà một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play