"Anh họ, anh Dương..."
Cố Lệ vừa rồi còn đang tức giận bất mãn với những lời mẹ cô nói, chợt nhìn thấy mấy người Dư Dương xuất hiện, ánh mắt nhất thời liền sáng lên, ngọt ngào gọi.
Mấy người Cố An An nghe được mà rùng mình, có chút bội phục Cố Lệ sao có thể chỉ cần gọi đơn giản như thế đã khiến mọi người nổi hết da gà.
Dư Dương nhíu mày, đi về phía Cố Hướng Văn, cách Cố Lệ xa hơn một chút.
Trẻ con ở tầm tuổi này, cho dù có trưởng thành sớm hơn nữa cũng chưa nghĩ thông suốt hết được, lại thêm bản tính thích chơi cùng con trai, cho nên căn bản không để ý đến những bé gái kia. Nếu Cố An An không phải là con dâu nhỏ mà cha cậu hay trêu, chắc Dư Dương cũng sẽ không nể mặt Cố An An.
Cố Lệ không hiểu, nhìn hành động tránh né của Dư Dương, không biết mình đã sai ở chỗ nào. Rõ ràng trong trí nhớ của nguyên chủ, Cố An An cũng gọi như vậy.
Cô phải rời bỏ cuộc sống dư giả ở thế kỷ 21, đi tới niên đại nghèo khó này, vốn đã rất ủy khuất rồi. Bây giờ còn bị người ta ghét bỏ như vậy, trong lòng Cố Lệ nghẹn khuất, nghĩ có phải mình xuyên đến sai chỗ rồi hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play