Trần Nga đi đến trước mặt bà nội Kỷ: "Bà nội Kỷ, bà đã lớn tuổi rồi, trong đội cũng là bậc tiền bối, sao bà có thể cúi đầu xin lỗi một đứa đáng tuổi con cháu được chứ?"
Bà nội Kỷ nắm tay Trần Nga: "Tôi biết cô tốt bụng, nhưng chuyện này, cô đừng xen vào."
Nói xong, bà tiếp tục nói với Lâm Mỹ Lệ: "Ngọc Thanh nhà tôi là một đứa trẻ tốt, chỉ là tính tình hơi nóng nảy, hơn nữa chuyện này cũng không phải lỗi của nó, nó cũng là vì muốn giúp Tiểu Minh, bà già này thay nó xin lỗi cô, dù sao cô cũng là dì của nó, cũng là bậc trưởng bối, cô đừng chấp nhặt với nó nữa."
Lâm Mỹ Lệ khinh thường: "Xin lỗi tôi thì có ích gì, bà Kỷ, tôi nể tình bà là bậc trưởng bối nên không làm khó bà, bà mau gọi người bên trong ra đây."
Bà ta lại bắt đầu công kích: "Bà xem mắt bà đã mù rồi, phải chống gậy, tuổi đã cao mà vẫn phải đứng ra trước mặt bảo vệ nó, còn nó thì sao? Một mình trốn bên trong, đến tiếng cũng không dám ho he, nhìn là biết lòng dạ không tốt, thật uổng cho hai đứa trẻ còn bảo vệ nó như vậy."
Bà nội Kỷ không quan tâm đến lời bà ta ly gián, nước mắt già nua chảy dài: "Tôi xin lỗi cô, được không? Con lợn con các người cứ mang đi."
Lâm Mỹ Lệ lắc đầu: "Không được, con lợn con vốn dĩ chúng tôi phải mang đi, còn người bên trong, phải đích thân ra ngoài xin lỗi con trai tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT