“Chị đừng khóc, em sẽ làm việc giúp chị.”
Hình như Thịnh Ngọc Châu bị lời này của Lục Thu Hạo dọa, cô nấc cụt một tiếng, sau đó nghiêm túc nhìn cậu, phản bác: “Nói hươu nói vượn, chị khóc khi nào?”
Cô là cô gái kiên cường, hơn nữa, từ trước đến nay cô đều không khóc trước mặt người khác.
Lục Thu Hạo không hiểu vì sao Thịnh Ngọc Châu lại phản bác, cho rằng đối phương không tin lời mình, cho rằng đối phương nghĩ mình nói dối, lại nghiêm túc chứng minh lời mình nói.
“Hôm đó em thấy rõ, chị khóc rất lớn, em biết là chị lo lắng mình không làm xong việc nên mới khóc.” Trước kia Lục Thu Hạo cũng từng như vậy, sau này có anh trai giúp đỡ, cậu mới không khóc nữa.
Thịnh Ngọc Châu:……
Bị nhìn thấy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play