“Anh, anh!” Lục Thu Hạo và Thịnh Ngọc Châu cùng nhau ra về, chia tay nhau giữa nhánh giao lộ, Thịnh Ngọc Châu về khu tập thể thanh niên trí thức, Lục Thu Hạo thì đi tìm anh trai mình.
Vì hôm nay về tương đối sớm, cũng có thể vì được Thịnh Ngọc Châu khen, trên đường đi cậu còn vui mừng nhảy nhót. Đây là lần đầu tiên ngoài anh trai ra có người khen mình, tâm trạng Lục Thu Hạo đang rất tốt.
Khi nghe thấy tiếng em trai mình, Lục Dữ còn tưởng mình nghe lầm. Anh ngẩng đầu nhìn qua, còn vô thức nhìn về phía mặt trời, ánh nắng hơi chói mắt.
“Sao em lại tới đây?” Từ lần trước sau khi đào được mấy thứ kia, Lục Dữ đã có tính toán khác, cũng không nghiêm khắc với Lục Thu Hạo như trước kia.
Trước kia anh sợ mình chẳng may xảy ra chuyện, bỏ Lục Thu Hạo lại một mình, sợ cậu ấy không sống nổi, mới bắt cậu cố gắng thêm chút, tương lai có đủ năng lực tự nuôi sống bản thân.
Hiện tại, thứ anh để lại cho cậu ấy, kèm theo tư tưởng của bản thân đã thay đổi, A Hạo như
vậy cũng tốt, mình có thể chăm sóc nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT