Những ngày sau đó, Lý Yến luôn nỗ lực bôi đen Lê Thừa Du, giống như trước kia bôi đen Thịnh Ngọc Châu vậy. Đương nhiên là Giang Quả Nhi sẽ đứng ra bảo vệ bạn trai mình rồi. Hai bên đấu qua đấu lại như võ sĩ, người trong khu tập thể đều vui vẻ xem kịch vui, không ai tỏ ý kiến, còn trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, ai biết được.
Chỉ là, càng ngày mọi người càng để ý đến đồ đạc của mình hơn, đều tương đối cẩn thận. Nếu không nhìn kỹ, rất có thể không phát hiện ra được điểm này.

Nhưng rất nhanh, một chuyện khác đã thay thế chuyện này, trở thành đề tài mới trên bàn ăn.
Trước đó sau khi vất vả thu hoạch lương thực, trưởng thôn và bí thư chi bộ đã nộp lương thực lên trên rồi, so với thôn khác, thôn Minh Hà bọn họ không tính nổi trội, cũng không báo tăng sản lượng, có vẻ bình thường.
“Lão Triệu này! Ông nhìn thôn ông xem, lại nhìn thôn người ta xem! Các ông phải cố gắng hơn nữa chứ!” Lãnh đạo cấp trên không mấy vừa lòng, cố ý nhắc nhở, còn nói trước mặt các trưởng thôn khác.
Mặt Lão Triệu đầy buồn rầu: “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng mà sản lượng chỉ có vậy, ông trời không thưởng cơm ăn. Năm nay lượng nước quá ít… À phải rồi, năm nay sản lượng của thôn Đại Hà nhiều như vậy, chắc chắn đã chặn dòng chảy của chúng tôi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play