Thịnh Ngọc Châu nghe xong, đã đoán được đại khái: “Bọn họ bôi nhọ tôi sau lưng thì sao? Có ích lợi gì? Cho rằng người khác đều đầu to không não à?”
Thịnh Ngọc Châu không tin người trong khu tập thể thanh niên trí thức đều thiểu năng trí tuệ, dù mặt ngoài bọn họ tin, trong lòng chắc chắn vẫn nghi ngờ, có lẽ… Là bởi vì trong tay bọn họ không có thứ gì.
Nghĩ tới khả năng sau, Thịnh Ngọc Châu lại ngậm miệng lại, chuyển sang việc mình muốn nói. Cô đưa kẹo trong tay qua: “Đúng rồi, tháng này cô có thể nấu cơm giúp tôi một ngày không?”

Cô nhớ rõ, Lý Yến nấu cơm còn khá dễ ăn!
Lần trước giúp Thịnh Ngọc Châu làm việc nhà là vì nhận lỗi, cũng bởi quá hận Giang Quả Nhi, muốn ôm đoàn sưởi ấm với Thịnh Ngọc Châu, còn có ý nghĩ muốn cùng cô đối phó với Giang Quả Nhi.
Bây giờ, nhìn thấy viên kẹo Thịnh Ngọc Châu đưa cho mình, Lý Yến lại nhớ tới gia cảnh của Thịnh Ngọc Châu không tầm thường, cô ta lập tức gật đầu: “Đương nhiên là được rồi! Tháng này cô phải làm hai ngày nhỉ? Tô có thể làm giúp cô cả hai ngày luôn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play