“Phải rồi, các cô có ai biết làm quạt bằng lá cọ không?” Đột nhiên nhớ tới chuyện này, Thịnh Ngọc Châu mở miệng hỏi, đáy mắt đầy trông mong nhìn mấy cô gái bên cạnh.
Quạt cọ?
Là loại quạt đan vòng tròn sao? Ách…
Mấy cô gái quay sang nhìn nhau vài lần, sau đó trên mặt hiện vẻ xấu hổ, ngượng ngùng gãi
gãi đầu: “Ách… Chuyện đó, tôi không biết…”
“Tôi từng thấy bà nội mình làm, nhưng mà hiện tại…” Hiện tại đang là ngày mùa, mọi người không ai nhàn rỗi đi làm thứ này.
Không phải mọi người đều không biết, chỉ là cảm thấy không cần phí thời gian nghỉ ngơi của mình vì Thịnh Ngọc Châu mà thôi. Ngày nào bọn họ cũng phải ra đồng làm việc, khi về còn phải làm việc nhà, đâu thể dùng chút thời gian nghỉ ngơi ít ỏi mỗi ngày của mình đan quạt cọ giúp Thịnh Ngọc Châu được?
Triệu Điệp Hoa có thời gian rảnh, đáng tiếc cô ấy không biết làm, hình như mẹ cô ấy cũng không biết, trong nhà chỉ cha cô ấy làm được, trước kia hình như ông ấy từng làm rồi. Đáng tiếc Triệu Điệp Hoa không dám nhờ cha mình đan quạt cọ giúp Thịnh Ngọc Châu, cha cô là bí thư chi bộ thôn, bận rộn lắm đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT