Giải thích xong, Thịnh Ngọc Châu nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác: “Còn có đèn điện nữa, bây giờ quốc gia đã bắt đầu kéo điện rồi, buổi tối bật đèn lên vô cùng sáng, như ban ngày vậy.”
Nơi bọn họ ở vẫn chưa kéo điện, căn bản không thể tưởng tượng ra: “Oa, vậy chẳng phải là cả ngày đều giống ban ngày sao?”
“Không phải thế, tiền điện rất đắt.” Niên đại này vừa bắt đầu khôi phục kinh tế, chưa có đập thủy điện Tam Hiệp, chưa có năng lượng mặt trời, năng lượng gió, tiền điện đắt chết.
Thấy các cô gái nhỏ kinh ngạc cảm thán, Thịnh Ngọc Châu bật cười, cổ vũ: “Cho nên, chúng ta phải chăm chỉ làm việc, xây dựng quốc gia ngày càng tốt, tương lai, cuộc sống của chúng ta cũng càng ngày càng tốt, bữa nào cũng có thịt ăn, được ở nhà lầu, tầng nào cũng có điện…”
Sợ người khác nói mấy lời kia của mình là lời mơ mộng hão huyền, trong thời đại này còn không thể nói mấy từ như hưởng thụ, cô chỉ có thể dùng lời của vị lãnh đạo nào đó từng nói tặng cho mấy cô gái kia.
Đáng tiếc, sợ là bọn họ không có cơ hội đó, sau này gả chồng rồi, cùng lắm cũng chỉ đi quanh mấy thôn làng lân cận, ở nhà còn phải chăm sóc cha mẹ già và đám con thơ, sao có thời gian và tiền bạc để bọn họ đi khắp nơi phung phí?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play