“Đồng chí Thịnh, cô tự bó à?” Thanh niên trí thức cởi dây cỏ giúp nghi hoặc nhìn Thịnh Ngọc Châu, cảm giác bó chặt không giống đồng chí Thịnh Ngọc Châu có thể bó được.
Thịnh Ngọc Châu nâng cằm lên, có chút kiêu ngạo, thật sự xinh đẹp loá mắt: “Đây gọi là
thiên tư thông tuệ, anh không hiểu được đâu.”
Ha hả……
Đồng chí Trần Kiến Nguyên bị lừa dối cảm thấy quá mất mặt, chẳng lẽ anh phải thừa nhận, một người đàn ông trưởng thành còn không bằng một cô gái nhỏ sao?
“Đúng rồi, có phải bọn họ bắt được vật nhỏ nào mang về hay không? Sao tôi ngửi thấy có mùi thịt nhỉ?” Thanh niên trí thức xuống nông thôn đã lâu không ngửi thấy mùi thịt, lỗ mũi cực kỳ nhanh nhạy, nghểnh cổ hỏi người trong phòng bếp một tiếng.
Thịnh Ngọc Châu chột dạ lập tức ngậm chặt miệng, giả vờ mình còn việc khác phải hoàn
thành, nhanh chóng xoay người chạy về phòng thay bộ quần áo khác.
Cô phải đi giặt quần áo đây, mọi người có việc gì đừng đến tìm cô nhé! Vừa rồi cô đã rửa tay rửa mặt sạch sẽ, nhưng quên mất quần áo cũng nhiễm mùi thịt…
Phòng bếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT