Từ chạng vạng đến buổi tuối, trong phòng sinh vẫn sáng đèn. Mẹ Thịnh bảo Lục Dữ đưa Lục Thu Hạo về trước, nhưng Lục Dữ mắt điếc tai ngơ, đứng yên tại chỗ, vẫn là hòn vọng thê như cũ, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào cửa phòng sinh.
Thấy vậy, mẹ Thịnh đành phải bảo cha Thịnh đưa Lục Thu Hạo về, đồng thời mang đồ dùng sơ sinh trước đó bọn họ đã sắp xếp kỹ tới bệnh viện. Bà ấy ở lại đây còn có thể phụ giúp một chút.
Còn canh gà nữa, nấu xong nhớ phải cho vào cặp lồng giữ ấm…
Cha Thịnh cũng biết mình ngồi chờ ở đây cũng vô dụng, đành dẫn Lục Thu Hạo về. May mà trước đó mẹ Thịnh với Thịnh Ngọc Châu đã thu dọn sẵn đồ dùng, đặt trong một cái túi lớn rồi.
Lục Thu Hạo hơi căng thẳng, ban đầu cậu còn cảm thấy không phải chuyện gì lớn, nhưng thời gian dần trôi qua, bầu không khí dần trở nên nặng nề, cũng ảnh hưởng tới Lục Thu Hạo.
“Có bị dọa không?” Lúc này cha Thịnh mới chuyển sự chú ý sang người Lục Thu Hạo, giọng nói ấm áp, quan tâm.
“A Hạo rất dũng cảm!” Lục Thu Hạo ưỡn ngực, cậu chính là người đã lên chức chú, sao có thể nhát gan yếu đuối? Như vậy không phải tương lai sẽ bị cháu trai cháu gái chê cười sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play