“Cha mẹ, hai người về rồi à? Cha mẹ đã ăn cơm chưa?” Thịnh Ngọc Châu hỏi han ân cần, còn cẩn thận rót cho mỗi người một cốc nước ấm.
Nhưng mà, Thịnh Ngọc Châu không ngờ, trong mắt cha mẹ Thịnh, hành vi quan tâm của cô lại bị hiểu lầm thành chột dạ.
Cha Thịnh đang định mở miệng, đã bị mẹ Thịnh kéo lại. Bà ấy nói với Thịnh Ngọc Châu:
“Ngọc Châu, mẹ cũng muốn ăn mơ, con rửa giúp mẹ nhé.”
Đột nhiên mẹ Thịnh nhớ tới, không phải bà ấy đang muốn Ngọc Châu quên đi cậu nông dân
chân đất ở nông thôn kia sao?
Cậu thanh niên hôm nay hai ngời nhìn thấy… Cũng không tệ lắm, nhìn qua không phải kiểu yếu ớt như Lê Thừa Du, ngũ quan cũng đoan chính, nhìn bề ngoài có vẻ là người không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT