Thịnh Ngọc Châu muốn nắm tay Lục Dữ, nhưng lại ngại với điều tiếng của thời đại này. Lục Dữ cũng không dám thân mật với Thịnh Ngọc Châu như vậy khi ở bên ngoài.
Hừ, Lục Dữ không nhớ mình chút nào sao?
Tiệm cơm quốc doanh, đầu tiên Thịnh Ngọc Châu gọi một suất thịt kho tàu, sau đó hỏi hai anh em Lục Dữ: “Hai người muốn ăn gì?”

“Em, em ăn gì cũng được.” Lục Thu Hạo gãi đầu, cậu cũng không biết món nào ngon nữa, nhưng cậu tin tưởng tuyệt đối vào Thịnh Ngọc Châu. Nói xong cậu lại bổ xung một câu: “Em, cũng ăn thịt kho tàu.”
Lục Dữ không gọi thịt kho tàu mà gọi sang món khác, lúc ăn có thể cho Thịnh Ngọc Châu nếm thử.
Trong lúc chờ đồ ăn, Thịnh Ngọc Châu kể cho hai người nghe tình hình của mình trong trường đại học, còn hỏi Lục Thu Hạo có muốn đi học không? Bầu không khí vô cùng ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play