Thịnh Ngọc Châu không biết cha mẹ sẽ phản ứng thế nào khi nhận được lá thư mình gửi về, càng không biết mẹ Thịnh từng nảy sinh ý định đến đón cô về, nhưng mà đã từ bỏ sau khi được cha Thịnh khuyên can.
“Đâu phải Ngọc Châu không biết đường quay về, hơn nữa, lỡ bà đi đón, Ngọc Châu lại đang trên đường quay về rồi, vậy chẳng phải phí công đi một chuyến sao?” Trong thư Thịnh Ngọc Châu không viết khi nào mình quay về, nên cha Thịnh tưởng cô đã lên đường rồi, bởi vì gửi thư từ nông thôn tới nơi này cũng phải mất mấy ngày.
Lúc này, Thịnh Ngọc Châu đang lên núi đào rau dại, bắt thỏ với Lục Dữ, hai người còn bắt được một con rắn ngủ đông.
Khi nhìn thấy rắn, Thịnh Ngọc Châu sợ đến mức luống cuống, lại không dám thét to, sợ đánh thức con rắn kia, còn định kéo Lục Dữ lui về phía sau.
Nhưng Lục Dữ lại nhanh tay cắm cây trúc vót nhọn xuống đầu con rắn, cây trúc đâm xuống, con rắn đang ngủ đông kia lập tức mất mạng.
Thịnh Ngọc Châu sợ tới mức trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào con rắn kia, sau đó lại không thể tin nổi quay đầu nhìn về phía Lục Dữ. Chưa từng thấy Lục Dữ thể hiện bản lĩnh này trước mặt mình, Thịnh Ngọc Châu chỉ có thể nói: Vì sao anh ấy lại ưu tú như vậy?
Biết Thịnh Ngọc Châu không thích, Lục Dữ bước tới, nhặt lên, vứt thẳng vào sọt sau lưng mình, chỉ còn lại một mảng máu rắn nhiễm đỏ trên nền tuyết trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play