Máy kéo trở lại thôn, người khác đều xuống xe rồi, Lục Dữ mới nhẹ nhàng đánh thức Thịnh Ngọc Châu. Anh nhỏ giọng nhắc nhở cô: “Tới nơi rồi, về nhà thôi.”
Bị đánh thức, Thịnh Ngọc Châu mơ màng mở mắt ra, ngáp một cái xinh đẹp, một lúc lâu sau hình như nhận ra mình đang ở đâu, mới thong thả nhảy xuống khỏi đùi Lục Dữ.
Lúc này trên xe chỉ còn anh hai Trần, nhưng anh ta không hề để ý đến chuyện tình cảm giữa hai người, hiện tại chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện nhà của anh ta đã bị đốt. Khu tập thể thanh niên trí thức.
Khi biết Lê Thừa Du to gan đến mức phóng hỏa đốt cháy nhà họ Trần, thanh niên trí thức đều không nhịn được thầm mắng, Lê Thừa Du này thần kinh rồi!

May mà kẻ điên ấy đi lăn lộn nhà họ Trần, nếu anh ta phóng hỏa đốt khu tập thể thanh niên trí thức, buổi tối mọi người đều ngủ sâu, chẳng phải cả đám sẽ bị thiêu chết thẳng cẳng sao?
“Phải rồi, khi nào các cậu về thành phố thế?” Cao Á Dương thi đỗ đại học cười rất vui vẻ, nhìn hỏi mấy người khác cũng thi đỗ giống mình. Anh ta đã thu dọn đồ đạc xong rồi, chỉ còn chờ ngày rời khỏi nơi này thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play