Sắc mặt Lục Dữ không thay đổi, vẫn ân cần hỏi han thiếu nữ trong ngực mình như cũ. “Chậc! Khi nào thanh niên trí thức Thịnh về thành phố thế? Ngày nghỉ có trở lại nữa
không?” Thấy Lục Dữ không đáp lại mình, người kia chuyển hướng nhằm vào Thịnh Ngọc Châu.
Câu nói này vang lên, thôn dân đang nói chuyển rôm rả đều trở nên yên lặng, ánh mắt chuyển hết lên người Thịnh Ngọc Châu. Ánh mắt kia giống như đang xem kịch vui.
Tuy là hỏi như vậy, nhưng có ai không biết, từ trước đến nay thanh niên trí thức đã quay về
thành phố rồi, làm gì còn ai sẽ quay trở lại nông thôn nghèo khó này.
“Có chứ.” Thịnh Ngọc Châu hé miệng cười nhạt, khuôn mặt hơi đỏ lên, thi thoảng lại
nghiêng đầu nhìn Lục Dữ bên cạnh, dáng vẻ liếc mắt đưa tình cực kỳ ngọt ngào.
Nghe thấy câu trả lời này của Thịnh Ngọc Châu, mọi người đều không tin. Có bác gái mở miệng chế nhạo: “Vậy sau này thanh niên trí thức Thịnh nhớ phải về thăm nhiều vào nhé, nhìn xem Lục Dữ thôn chúng tôi thương vợ biết mấy…”
“Thanh niên trí thức Thịnh của chúng ta là người có trách nhiệm, không giống mấy người phụ lòng, bỏ nhà bỏ con kia…”
“Thanh niên trí thức Thịnh thi đỗ đại học Thanh Hoa đó, nghe nói là đại học tốt nhất trong cả nước! Cực kỳ lợi hại luôn, tương lai không sợ không tìm được việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT