Hình như khi thấy ông bà Trần lao ra khỏi nhà, Lê Thừa Du mới tỉnh táo lại. Bà Trần chạy ra cổng hô to: “Cháy, cháy!! Mau tới chữa cháy!”
Tuy rằng ông Trần đã già cả, mắt mũi kèm nhèm rồi, nhưng chỉ liếc qua một cái ông ấy đã nhận ra Lê Thừa Du: “Lê Thừa Du, có phải mày phóng hỏa không?”
Ngày thường ông Trần không phải người nói nhiều, tất cả công việc trong nhà đều giao cho bà Trần xử lý, cũng không tranh cãi với bà Trần.
Nhưng mà đến lúc này rồi, sao ông Trần còn nhịn nổi. Căn nhà này do ông ấy vất vả nửa đời người mới dựng nên được đó!
Ông Trần lớn tiếng rống giận, khiến bà Trần nhìn qua, vừa nhìn đã trông thấy bóng dáng đang định chạy trốn của Lê Thừa Du.
Lúc này con trai cả và con trai thứ của nhà họ Trần cũng đã chạy ra ngoài, tuy rằng bọn họ ngủ say như chết, nhưng được vợ mình gọi dậy. Vừa nghe thấy nhà bọn họ cháy, hai người đã sợ tới mức vội vàng chạy ra xem.
Khi lao ra ngoài, đúng lúc nghe thấy cha mẹ mình kêu gào, mau bắt lấy Lê Thừa Du, mau cứu hỏa…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play