Mấy con heo được làm sạch sẽ đặt trên bàn, sau đó thôn dân bắt đầu xếp hàng, nhìn Lục Dữ bình thản như không nhưng thực tế anh đã nhanh chân bước vào vị trí xếp hàng rồi.
Ban nãy Thịnh Ngọc Châu nói cô muốn ăn tóp mỡ, nhưng thịt mỡ ai chẳng thích, nếu xếp hàng phía sau, căn bản không tới lợt mình.
Lượng thịt mỗi nhà được chia dựa theo công điểm năm nay của bọn họ, Thịnh Ngọc Châu và Lục Thu Hạo tương đối kém cỏi, tuy rằng một mình Lục Dữ có thể làm việc bằng hai người, nhưng cũng không được chia bao nhiêu.
Lục Dữ yêu cầu nửa nạc nửa mỡ, còn xin thêm hai đoạn xương ống, rồi dùng dây cỏ buộc chặt lại. Thịnh Ngọc Châu thấy vậy cười hì hì, cô cảm giác hiện tại mình trở nên hư hỏng rồi, vì sao mới chiếm được món lợi nhỏ tí ti cô đã cao hứng như vậy?
Nhìn Lục Dữ nhanh nhẹn xâu gọn thịt và xương cốt, Thịnh Ngọc Châu vô cùng tích cực xách giúp anh, sau đó thấy Lục Thu Hạo cũng đang trông mong nhìn mấy xâu thịt, cô lại chia cho Lục Thu Hạo xâu thịt để cậu cầm về nhà.
Hai người cười hì hì, nhìn vô cùng hạnh phúc, tung tăng xách thịt về nhà. Lục Dữ thong thả nện bước theo sau, nụ cười bên khóe môi vừa dịu dàng vừa anh tuấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT