Trên thị trấn.
Lục Thu Hạo vừa xuống xe, đã vô cùng tò mò nhìn ngó bốn phía xung quanh, mắt sáng lấp lánh, giống như nhìn thế nào cũng không đủ vậy, bên trái muốn xem bên phải cũng muốn xem, muốn thu tất cả cảnh sắc vào trong mắt, trên mặt nở nụ cười tươi tắn, độ cong trên khóe miệng muốn giấu cũng không giấu nổi, đối với mọi thứ đều cảm thấy vô cùng mới lạ.
“Chúng ta đến Cung Tiêu Xã trước đi.” Thịnh Ngọc Châu nhớ rõ Cung Tiêu Xã kia thật sự rất chen chúc, bởi vì trên thị trấn chỉ có một nơi bán đồ như vậy, còn cuối năm thế này, nếu không nhanh chân tới trước, sợ là không dễ chen vào được.
Đề nghị của Thịnh Ngọc Châu được Lục Thu Hạo và Lục Dữ tán đồng, Lục Thu Hạo chưa từng tới nơi đó, nên cũng tò mò, còn Lục Dữ thì không bao giờ phản bác lời Thịnh Ngọc Châu, lời cô ấy nói đều đúng.
Còn về thôn dân và thanh niên trí thức cùng lên thị trấn, nhóm đầu tiên không có ý định để ý tới ba người Thịnh Ngọc Châu, nhóm thứ hai thì cho rằng ba người Thịnh Ngọc Châu đi với nhau rồi, bọn họ không qua đó tự tìm buồn bực nữa.
Khi vào cửa Cung Tiêu Xã, nhìn thấy bên trong có nhiều người như vậy, Lục Thu Hạo sợ hãi không thôi, cậu trợn tròn mắt, đứng sững sờ tại chỗ, tròng đen lúng liếng tràn đầy tò mò.
“Đi thôi, chúng ta vào trong nào.” Thịnh Ngọc Châu nói với Lục Thu Hạo, sau ó nện bước đi
về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT