Không túm được tay Thịnh Ngọc Châu, Lê Thừa Du cũng không để ý, vẫn trưng ra vẻ mặt hối hận, kể lể về hiện thực khó tiếp thu hiện tại.
Cũng hy vọng Thịnh Ngọc Châu có thể tha thứ cho anh ta.
Hai mắt Lê Thừa Du nhìn chằm chằm vào Thịnh Ngọc Châu: “Anh đáng chết!”
Khi nói xong, còn tự đánh vào mặt mình.
Nhìn Lê Thừa Du đang diễn sâu trước mắt, Thịnh Ngọc Châu chỉ thấy buồn cười, muốn xin lỗi, anh ta không thể đánh thật một chút sao? Nhẹ nhàng vỗ bản thân một cái như vậy nghĩ cô ngu chắc?
“Anh đang chọc cười đấy à?” Mặt Thịnh Ngọc Châu đầy ghét bỏ, hoàn toàn không bị cảm động, ngược lại bị dầu mỡ làm buồn nôn. Dù Giang Quả Nhi không tốt đi nữa, không phải cũng do ý chí của bản thân anh ta không đủ sao?
Nếu là tiên sinh Ốc Đồng của cô, anh ấy sẽ không…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT