Thịnh Ngọc Châu không đáp lời, giao quyền tha thứ cho Lục Thu Hạo.
Lục Thu Hạo hơi mờ mịt vô thố, vì cậu chưa từng xử lý chuyện kiểu này bao giờ nên không biết xử lý thế nào. Cậu ngẩng đầu, đặt ánh mắt xin giúp đỡ trên người Thịnh Ngọc Châu, giống như muốn nói: Chị Ngọc Châu, phải làm sao bây giờ?
“Vậy A Hạo nhà chúng ta nghĩ thế nào? Muốn tha thứ cho bọn họ không?” Thịnh Ngọc Châu nhẹ nhàng hỏi, không hề đứng ra quyết định thay Lục Thu Hạo, để Lục Thu Hạo chậm rãi suy nghĩ.
Đám trẻ con bị dọa sợ kia vân vê góc áo mình, hơi căng thẳng nhìn Lục Thu Hạo.
Lục Thu Hạo nghiêm túc nhìn lướt qua đám trẻ, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Thịnh Ngọc Châu.
Thịnh Ngọc Châu tiếp tục dỗ cậu: “Em thích thế nào cũng được, em nói thế nào thì là thế nấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT