Thịnh Ngọc Châu đứng yên tại chỗ, nhìn Lục Dữ cứng đờ ở nơi đó, trầm mặc vài giây, ánh mắt lại nhìn theo động tác của Lục Dữ.
Không biết có phải hiểu ra điều gì đó hay không, chỉ thấy Thịnh Ngọc Châu khẽ mím môi, cảm xúc đã không còn rệu rã như trước đó, hiện tại trông cô có tinh thần hơn rất nhiều.
Từng sống ở thế kỷ 21, khi thời đại thông tin bùng nổ, chưa ăn thịt heo cũng trông thấy heo chạy, huống chi sinh lý còn là môn học trong trường. Ban đầu Thịnh Ngọc Châu còn hơi mờ mịt, nhưng mà sau khi nghĩ tới, lại trầm mặc tại chỗ nhìn Lục Dữ giả vờ như mình chưa phát hiện ra điều gì: “Tôi khát, ra ngoài uống nước…”
Nghe Thịnh Ngọc Châu nói chuyện bình tĩnh như vậy, Lục Dữ âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, Lục Dữ cho rằng, Thịnh Ngọc Châu không biết đã xảy ra chuyện gì, cùng lắm chỉ cho rằng anh xấu hổ không muốn cô giặt quần áo giúp anh…
Nếu là trước kia, Lục Dữ sẽ vì chuyện nhỏ kiểu này mà cảm thấy hổ thẹn, nhưng hiện tại đã trải qua “Hiện trường khiến người ta xấu hổ muốn độn thổ” này, Thịnh Ngọc Châu không hiểu rõ càng tốt.
“Ừ, trong phích nước có nước nóng đấy.” Trước đây Lục Dữ từng bị Thịnh Ngọc Châu nhắc nhở phải uống nước đun sôi, nên vẫn luôn chuẩn bị trước, không uống nước lã nữa.
“Ừ.” Thịnh Ngọc Châu cố gắng tỏ ra vô cùng trấn định, nghe Lục Dữ nói xong, cô xoay người đi tìm phích nước nóng, nhìn qua bóng dáng rất thong dong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT