“Nói vậy anhThịnh Ngọc Châu mặc cho Giang Quả Nhi quan sát, Lý Yến ở bên cạnh vẫn đang hỏi thăm: “Ngọc Châu, cô thật sư đưa hết lương thực cho Lục Dữ à?”
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Thịnh Ngọc Châu gật đầu, rất thản nhiên, cũng không định gạt mọi người, cô đưa lương thực cho người ta để kết nhóm ăn chung, đúng lý hợp tình.
“Hả… Cô không sợ, sau khi Lục Dữ cầm lương thực của cô rồi, sẽ không cho cô ăn sao?” Lý
Yến cảm thấy hình như Thịnh Ngọc Châu hơi ngốc, nếu ở đời sau, chắc chắn đã dùng từ
“Yêu vào mất não” để hình dung Thịnh Ngọc Châu rồi. Tuy rằng hiện tại vẫn chưa biết từ này, nhưng không ảnh hưởng đến việc Lý Yến đánh giá Thịnh Ngọc Châu.
“Sao có thể như vậy?” Thịnh Ngọc Châu giật mình nhìn Lý Yến, giống như Lý Yến vừa nói điều gì rất kỳ quái: “Lục Dữ là bạn trai tôi, tình cảm của chúng tôi rất tốt.”
“Nhưng… Nhưng không phải hai người vừa xác định quan hệ sao? Nếu… Nếu như tương lai
không lấy lại được, chẳng phải thiệt thòi…” Lý Yến đang nghĩ co Thịnh Ngọc Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT