Trước đó La Linh từng mở miệng nói đỡ cho Giang Quả Nhi, nhưng lần nào sau khi nói đỡ cũng bị Thịnh Ngọc Châu đốp chát lại, không cãi được Thịnh Ngọc Châu, trong lòng vẫn cất giấu oán niệm.
Cho nên hiện tại, đối mặt với Thịnh Ngọc Châu, không cần Giang Quả Nhi châm ngòi, hai bên đã coi nhau như kẻ thù rồi.
Bị châm chọc, Thịnh Ngọc Châu rất khinh bỉ, trợn mắt liếc La Linh một cái: “Tôi cũng là thành viên trong khu tập thể, hơn nữa, Lục Dữ vào một lát thì đã làm sao? Cô thấy không thuận mắt có thể nhắm mắt lại, đúng là người xấu hay tác quái!”
Ỷ vào có Lục dữ bên cạnh, Thịnh Ngọc Châu lập tức châm chọc lại La Linh, còn ưỡn ngực vô cùng kiêu ngạo. Có bản lĩnh tới đánh tôi đây này.
Khi Thịnh Ngọc Châu ưỡn ngực khoe khoang, hai quả đào trước ngực phập phồng vài cái, thấy cảnh ấy La Linh lại ghen ghét khó chịu, đồ hồ ly tinh, chỉ biết quyến rũ đàn ông!
Lục Dữ ở ngay bên cạnh, biết người kia là thanh niên trí thức tên La Linh, anh không nói gì, nhưng ánh mắt lại nhìn Thịnh Ngọc Châu chằm chằm vài giây, nhất là khi cô chống nạnh, dáng vẻ kiêu ngạo khoe khoang, động tác ấy làm lộ ra nơi nào đó có hơi… Khụ khụ, không lịch sự cho lắm.
Nhớ tới nơi này là khu tập thể thanh niên trí thức, ánh mắt lập tức nheo lại, tròng đen u ám khẽ lướt qua một lượt nam thanh niên trí thức có mặt trong phòng, nếu ai dám nhìn chằm chằm, sẽ vào sổ đen của Lục Dữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play