Trên đường về khu tập thể thanh niên trí thức, Thịnh Ngọc Châu vẫn có chút ngượng ngùng, hơi mất tự nhiên, vừa rồi cô với Lục Dữ ôm… Phi, vừa rồi cô thể hiện không đủ khí phách, sao lại lộ ra dáng vẻ giống cô dâu mới về nhà chồng thế nhỉ?
Vừa ảo não vừa ngượng đỏ vành tai, cô nhanh chân đi trước Lục Dữ, không muốn nhìn
người đàn ông sau lưng mình.
Lục Dữ đi sau lưng, hình như đã nhận ra Thịnh Ngọc Châu thẹn thùng, anh không vội đuổi theo, mà thảnh thơi bình tĩnh đi sau cô, thi thoảng ngước mắt nhìn Thịnh Ngọc Châu phía trước, khóe miệng khẽ cong lên.
Anh nhìn thấy, Thịnh Ngọc Châu đỏ mặt.
Với Lục Dữ mà nói, đây là tin vui lớn, tín hiệu này nói cho Lục Dữ, không phải chỉ mình anh có cảm giác với đối phương, mà Thịnh Ngọc Châu cũng có cảm giác tương tự, cho dù chỉ có một chút cũng đủ khiến tâm trạng anh trở nên nhộn nhạo rồi.
Thịnh Ngọc Châu biết Lục Dữ theo ngay sau lưng mình, buồn bực dẫm mạnh chân, quá đáng giận, thế mà cô lại hoảng loạn bỏ chạy vì mặt đỏ tim đập nhanh, đúng là vô dụng mà! Núi vẫn chưa lên…
Thỏ hoang của cô!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT