“Hả, Lục Dữ? Sao anh lại qua bên này?” Thịnh Ngọc Châu không ngờ sẽ nhìn thấy Lục dữ, không phải sáng nay anh vừa mới đưa cơm qua đây sao?
“Em làm sao thế?” Lục Dữ không trả lời câu hỏi của Thịnh Ngọc Châu, mà nhìn khuôn mặt không mấy vui vẻ của cô, dò hỏi.
Nghe Lục Dữ hỏi, lại nhớ tới chuyện vừa rồi, tronglòng Thịnh Ngọc Châu vẫn chưa hết giận, khuôn mặt xinh đẹp phồng lên: “Còn không phải tại cái tên Thanh niên trí thức thiểu năng trí tuệ Lê Thừa Du kia sao? Vậy mà anh ta định cướp đồ của tôi, bị tôi dùng chậu đập vài cái rồi, tức chết đi được!”
Nói tới câu cuối, hình như Thịnh Ngọc Châu đã thoải mái hơn, tuy rằng tên thiểu năng trí tuệ kia hơi đáng giận, nhưng hình như mình không hề chịu thiệt nhỉ?
Nghe câu trả lời của Thịnh Ngọc Châu, sắc mặt Lục Dữ trở nên âm trầm, Lê Thừa Du… Chân gãy rồi vẫn chưa biết thu liễm sao?
“Vậy em có bị thương không?” Lục Dữ quan tâm vấn đề này hơn cả, đồ bị cướp hay không cũng không sao, sau này có thể cướp trở lại, nhưng người không thể bị thương.
“Đương nhiên là không rồi.” Nói tới chuyện này, Thịnh Ngọc Châu lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo, phụ nữ thời đại mới lợi hại như cô, sao có thể bị thương?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT