“Tôi… Tôi sẽ cố hết sức tránh không để người khác phát hiện ra! Anh đưa cơm cho tôi, tôi phải ăn chỗ nào? Ở khu tập thể thanh niên trí thức sao? hay là ngồi xổm bên ngoài?
Nhưng mà tôi muốn ăn thịt, bọn họ nhìn thấy chắc chắn lại nói tôi…”
Thấy sắc mặt Lục Dữ không tốt lắm, Thịnh Ngọc Châu có chút nhát gan, khuôn mặt đẹp trai kia khi nghiêm túc thật sự hơi dữ.
Giọng Thịnh Ngọc Châu bắt đầu lí nhí, phản bác mang chút chột dạ, rồi sau đó, như cảm thấy mình không cần chột dạ như vậy, lại gân cổ, bĩu môi, nói lầm bầm.
Lời Thịnh Ngọc Châu nói, khiến Lục Dữ nhăn mặt trầm tư một lúc lâu, chuyện này đúng là một vấn đề.
Thịnh Ngọc Châu muốn ăn thịt, không phải anh không thể chuẩn bị cho cô, quan trọng là nếu để Thịnh Ngọc Châu mang thịt về khu tập thể thanh niên trí thức, đám thanh niên trí thức kia nhìn thấy chắc chắn sẽ ghen ghét, không biết còn làm ra chuyện gì đâu.
Đặc biệt là cô ả tên Giang Quả Nhi kia, Lục Dữ vẫn luôn nhớ rõ Thịnh Ngọc Châu cực kỳ bất mãn với cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play