Lê Thừa Du nghe Giang Quả Nhi và Trần Xuân Hoa nói xong, sắc mặt càng ngày càng kém, trầm giọng mắng: “Được rồi, nói gì thế? Trưa rồi mau về nghỉ ngơi đi! Buổi chiều còn phải làm việc đó!”
Một câu răn dạy nói ra, mang theo chút tức giận, khiến Giang Quả Nhi, Trần Xuân Hoa và La Linh đều bị dọa, run sợ nhìn về phía Lê Thừa Du theo bản năng.
Lê Thừa Du rầu rĩ không vui xoay người về phòng mình, nhìn theo bóng dáng anh ta, tay Giang Quả Nhi siết chặt lại, móng tay chọc đỏ cả da thịt.
Buổi chiều, Thịnh Ngọc Châu bắt đầu làm việc muộn hơn mọi khi một chút, sau hai tháng sử dụng mũ rơm trên đầu đã cũ đi, Thịnh Ngọc Châu đã dùng chiếc quạt cọ của mình chắn nắng thay nó.
Chiếc quạt cọ đáng yêu này của cô, ban ngày khi nghỉ ngơi liền quạt một cái, ngâm nó trong nước rồi lấy ra quạt, gió quạt ra còn mang theo hơi nước, cực kỳ thoải mái.
Cô còn thường xuyên mang nó ra bờ sông rửa, không biết Lục Dữ làm bằng chất liệu gì mà không hề thấm nước, dùng lâu rồi vẫn như mới.
Lục Thu Hạo lại lần nữa tới giúp đỡ, vì giữa trưa trước khi ra về Thịnh Ngọc Châu bảo cậu buổi chiều có thể đến trễ chút, nên Lục Thu Hạo cũng không sốt ruột qua đây, hai người trùng hợp gặp nhau ở ngã ba đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play