Biểu cô nương nhất thời sửng sốt, Thần tình trong mắt hiện lên vài phần bối rối, mắt trần có thể thấy được sự tái nhợt, Lương Hòe Ninh còn có chỗ nào mà không hiểu được, nàng nhanh tay lẹ mắt nắm lấy tay biểu cô nương kia, biểu cô nương nhất thời không dám giãy dụa, khóe miệng Lương Hòe Ninh hiện ra nụ cười lạnh lùng nói: "Còn không nói thật sao? Nếu không tin ta, cũng không ngại gọi lang trung đến xem, chỉ là đến lúc đó không biết thanh danh của tiểu nương có giữ được không?”
Biểu cô nương nghe nói xong, suýt nữa sợ đến chân xụi lơ, ánh mắt như thỉnh giáo của nàng ta nhìn về phía Sở Triệt, lúc này Sở Triệt sớm đã đầy mặt xấu hổ, lòng hắn thống khổ quấy thành một đoàn.
Đại thái thái giờ phút này còn có cái gì không rõ, ngực bà nổi lên trận đau nhức, bà chỉ vào Sở Triệt, giọng căm hận mắng: "Uổng cho ngươi xuất thân danh môn, năm đó người người đều nói thế tử Dương Lăng Hầu phủ nhân phẩm quý trọng, tấm lòng rộng mở, ta thấy mọi thứ của ngươi đều tốt mới nhận lời mối hôn sự này. Ngày đó ngươi hứa hẹn với ta như thế nào nói sẽ cả đời đối đãi Du nhi tốt, hôm nay ngươi lén chính thê của mình cùng nữ nhân khác tằng tịu với nhau, châu thai ám kết, che đậy thê tử của mình, ngươi quả nhiên là có bản lĩnh vô cùng!"
Sở Triệt cúi đầu sớm bị răn dạy đỏ bừng cả mặt, hắn thuở nhỏ sinh ra đến thuận buồm xuôi gió, từ nhỏ cũng là người nổi bật trong đám bạn cùng lứa tuổi, về sau được phụ thân thỉnh phong Thế tử, lúc cưới Tạ Duệ Du, hắn thật lòng thích nàng.
Nhưng sau đó, thời gian một năm một năm qua đi, bọn hắn có một đôi nhi nữ (con trai con gái) nhưng Duệ Du bị thương thân thể, mẫu thân vẫn luôn ghé vào tai hắn nói trong nhà cần con cái sum xuê. Nếu chỉ có một đứa con trai chung quy là không chu toàn.
Hắn biết tính tình của Duệ Du, cũng biết mẫu thân thiên vị tiểu đệ, cho nên vẫn luôn khó xử trong đó. Lúc biểu cô nương vào phủ mẫu thân liền mời hắn qua, hắn biết ý của mẫu thân nhưng vì Duệ Du hắn không có đáp ứng. Nhưng sau đó hắn không biết mẫu thân vậy mà lại làm chuyện quyết tuyệt như vậy.
Hôm đó từ phủ của bằng hữu dự tiệc trở về, hắn uống say khướt, trong trí nhớ chỉ có một đôi tay yếu ớt không xương đặt lên vai hắn, tuy hắn say nhưng hắn biết người đó không phải là Duệ Du nhưng đêm đó hắn thật sự hồ đồ, một đêm trầm luân, rồi sau đó đã là chuyện không thể vãn hồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play