Tạ Duệ Châu nghe xong vẻ mặt nàng vẫn không tin, nghẹn họng trân trối nói: "Ăn mày? Lúc này mới chưa đến một tháng, Nhị ca ca sao lại lưu lạc thành ăn mày rồi?”
Dứt lời, Khương thị cùng Lương Hòe Ninh chỉ là cau mày, Lương Hòe Ninh hỏi: "Tình huống trước mắt như thế nào?”
Mính Vụ gật đầu, "Người gác cổng bên kia giấu không được chuyện, báo chuyện này cho lão thái thái, Nhị thái thái cũng cũng nhận được tin tức, lúc này vội vàng chạy tới cửa phủ đón người vào. Chỉ là kỳ quái, trở về chỉ có Nhị lang quân, lại không có vị Lệ tiểu nương kia."
Khương thị nhếch khóe miệng, trong lòng hiểu rõ, nàng thản nhiên nói: "Tất nhiên không có Lệ tiểu nương. Ả tiện nhân kia rất thông minh, ngày đó quấn quít lấy Nhị ca vì nhìn trúng ngày lành kim tôn ngọc quý trong phủ, là vị trí chính thất nương tử. Nhưng sau đó nhị ca cùng nàng ta đồng loạt bị đuổi ra ngoài, không có phủ Quốc Công che chở dĩ nhiên là ăn bữa hôm lo bữa mai, nàng là người thông minh, sao có thể chịu được cuộc sống như vậy?”
Lương Hòe Ninh nghe xong lời này có chút đau đầu, chắc hẳn hôm nay phải có ầm ĩ.
Quả nhiên ở trước cửa phủ quốc công diễn một trận nháo kịch không thể diễn tả.
Nhị thái thái lau mắt nước mắt, nhìn qua Tạ Duệ Thao gầy không ra hình thù, mặt mũi tràn đầy sương gió, bà ta ôm ngực thật chặt, khóc không thành tiếng nói: "Con của ta, sao con lại ác tâm như vậy? Mấy ngày nay đi theo tiện nhân kia ra ngoài mẹ thật sự là ngày ngày ngóng trông con có thể trở về, may mà hôm nay ngươi nghĩ thông suốt, rốt cuộc đã trở về."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play